Ok, vào nội dung truyện thôi nào !
Thụ xuyên không về quốc tế võ hiệp, ở đó, thụ xuyên vào một ăn mày tên Tàm Đậu, gặp được một sư phụ thần thần bí bí, ông này hứa sẽ đưa thụ về quốc tế bắt đầu nếu thụ làm 1 số ít việc cho ông. Thật ra thì mình rất phân vân không biết là thụ có thật sự xuyên không hay không, hay thân phận Phong Y chỉ là giấc mộng Trang Chu, Phong Y xuyên thành Tàm Đậu, hay Tàm Đậu mơ thấy mình trở thành Phong Y ?
Mình không biết nữa, chỉ biết thụ gặp được hai anh vừa đẹp vừa giỏi, võ công thâm hậu, một người thì rực rỡ như lửa, một người thì dịu dàng thanh khiết như băng.
Bạn đang đọc: [Review] Võ lâm oai hiệp truyện – Tiêu Đường Đông Qua
À quên truyện có yếu tố NP, chủ thụ nên ai không thích thể loại này hoàn toàn có thể bỏ lỡ. =)))
Bối cảnh của Võ lâm oai hiệp truyện là giang hồ cổ đại, anh công thứ nhất được ca tụng là Kiếm Thần – Đế Hạo, người có năng lực tạo ra những thanh kiếm tốt nhất thiên hạ. Trong Harry Potter có một câu như thế này : “ đũa phép chọn gia chủ ”, kiếm của Đế Hạo tạo ra cũng vậy, kiếm chọn gia chủ. Lần đầu gặp mặt, anh Tặng Tàm Đậu thanh Vô Tà, sau này, lúc thân thế của Vô Tà được hé lộ, mình đã khóc đấy. Người ấy quá cô độc, một mình đứng trên đỉnh, phóng tầm mắt nhìn khoảng chừng khoảng trống khoáng đạt, trên mình không vương khói bụi nhân gian. Cũng là người ấy, vì không muốn tình nhân rời xa mình lại thành ra hại hắn, đẩy hắn vào vòng tay kẻ khác, người ấy say mèm, khuôn mặt hốc hác, gặp người mình yêu mà vẫn ngỡ chỉ là mộng ảo. Trong hai anh công, mình thích Đế Hạo hơn, có lẽ rằng thời xưa mẫu người như Khinh Hàn khiến mình dễ rung động, nhưng giờ mình lại thích người êm ả dịu dàng. > <
Anh công thứ hai, Khinh Hàn, dung nhan yêu mị, đẹp điên đảo chúng sinh, gia chủ Cửu Trùng Thiên cao cao tại thượng. Mình có cảm xúc tác giả dành nhiều đất diễn cho Khinh Hàn hơn, người ở bên thụ lúc khó khăn vất vả nhất cũng là anh, người ở bên anh lúc anh khó khăn vất vả nhất cũng là thụ, cảnh H của anh với thụ cũng kích thích hơn hẳn với Đế Hạo. Anh cho thụ uống máu mình, sau đó teo nhỏ ngụy trang đến bên thụ. Lúc anh hóa nhỏ đáng yêu lắm đó, còn đáng yêu thế nào mọi người đọc truyện để biết thêm chi tiết cụ thể nhé .
Giờ nói đến thụ, thụ dung mạo thông thường, lại càng không phải cao thủ võ lâm. Nói thật là mình cũng không hiểu sao hai anh công hoàn toàn có thể chết đi sống lại vì thụ, nhưng mà nếu mình hiểu được thì đã không phải là tình yêu rồi. Hai anh công gặp thụ đều nhất kiến chung tình, lúc đầu hai người sợ thụ bỏ mình đi, đến với người còn lại. Sau cùng thụ nhận ra yêu ai cũng sẽ gây đau khổ cho người còn lại nên hai anh quyết định hành động sống độc lập luôn, không ai tranh giành thụ nữa .
Hầu hết motif thời xưa đều là kiểu một nhân vật thông thường được những nhân vật tài năng theo đuổi, truyện này cũng không ngoại lệ .
Đối với mình thì đây không phải một truyện võ lâm xuất sắc, toàn cảnh giang hồ cũng có chính có tà, có yêu hận tình thù, thủ đoạn tranh đấu nhưng không quá rực rỡ. Boss cuối không nguy hại lắm làm mình nhớ đến Nhiếp Hoài Tang của Ma đạo tổ sư. =)))
Mình có thích truyện này không ? Mình không biết nữa, nhưng mình đang đọc Phong lưu quyển cùng tác giả, đọc xong mình sẽ review. =)))
Truyện có nhiều người edit, mình thì thích những chương đầu nhất. Nói chung thì, tìm truyện và đọc thôi nào. ^ ^
Contents
Chia sẻ:
- Thêm
Thích bài này:
Thích
Đang tải …